Lý do là vì mâu thuẫn về vấn đề tài chính với bộ phận y tế của bệnh viện.
Năm 2014, người đàn ông họ Tian này đã nhập viện ở một bệnh viện hàng đầu Bắc Kinh với các triệu chứng bao gồm: nôn mửa, đi không vững.
Lẽ ra, anh ta đã được xuất viện sau khi làm thủ thuật, nhưng một mâu thuẫn liên quan đến viện phí khiến anh ta quyết định sống luôn trong bệnh viện suốt 6 năm trời cùng với cha mẹ mình. Câu chuyện kỳ lạ này cuối cùng cũng đến hồi kết khi cả gia đình này quyết định chuyển ra ngoài.
Năm 2014, anh Tian nhập viện và phàn nàn rằng anh đã bị nôn mửa suốt 2 tháng và run chân trong 9 ngày. Bố mẹ anh ở bên cạnh con trai trong suốt thời gian điều trị. Nhưng đến khi Tian được xuất viện, biết rằng mình phải trả tiền nằm viện, anh ta đã cáo buộc bệnh viện áp dụng phương pháp điều trị không phù hợp cho anh và từ chối rời đi.
Ba người gia đình anh đã biến phòng bệnh thành nhà riêng của mình bằng cách mang xoong nồi chất đầy phòng cùng với các món đồ dùng cá nhân khác. Bất chấp việc bị bệnh viện yêu cầu xuất viện, cả ba vẫn ở lại, thậm chí còn ăn Tết ở đây.
Đã vài lần, bệnh viện kiện gia đình Tian ra tòa. Năm 2019, thậm chí gia đình anh còn được miễn thanh toán 195.000 USD (gần 4,5 tỷ đồng) tiền viện phí chỉ để đồng ý ra khỏi bệnh viện. Bệnh viện cũng đưa ra bằng chứng chứng minh rằng Tian không cần bất kỳ sự chăm sóc y tế nào và đủ điều kiện xuất viện. Họ cũng tuyên bố, việc gia đình anh chiếm dụng phòng bệnh đã làm ảnh hưởng tới việc điều trị của các bệnh nhân khác. Tuy nhiên, năm ngoái, Tian đã cáo buộc bệnh viện này đã gây ra những sơ suất y tế với anh trong quá trình điều trị.
Tuần trước, thẩm phán Luo Shengli của Tòa án nhân dân quận Xicheng, Bắc Kinh đã đưa ra phán quyết rằng Tian và cha mẹ anh ta buộc phải rời khỏi phòng bệnh sau 6 năm, tuy nhiên họ cũng vẫn được hưởng tiền bồi thường từ bệnh viện.
Gia đình này chấp nhận số tiền bồi thường 73.000 USD (gần 1,7 tỷ đồng) và đồng ý rời đi. Họ được đưa về nhà riêng bằng xe cứu thương.
Thời điểm nghe tin chồng bị rắn độc cắn phải chuyển đến bệnh viện Chợ Rẫy trong tình trạng hôn mê sâu, chị Tuổi rụng rời tay chân.
" alt=""/>Gia đình Trung Quốc không chịu xuất viện suốt 6 nămAnh là sếp lớn của một công ty. Chúng em quen nhau qua sự mai mối của một người bạn anh.
Khi quen nhau, em ngầm hiểu đây là mối quan hệ ngoài luồng do anh đã có gia đình. Vì vậy, em không được đòi hỏi quá nhiều về tình cảm và thời gian anh dành cho em. Bù lại, hàng tháng anh đưa cho em một khoản tiền.
Nhờ có nó, em trang trải các khoản nợ và có tiền chăm lo cho mình, gửi về cho người thân. Em biết mối quan hệ này sai trái nên không quá hi vọng nhiều về nó.
Nhiều lần, em cố gắng chấm dứt để tâm trí thanh thản hơn nhưng mỗi lần em làm như vậy, anh lại níu kéo, vỗ về. Anh hứa, sau này, khi em tìm được người đàn ông để kết hôn, anh sẵn sàng buông tay.
Mọi chuyện cứ thế trôi đi cho đến một lần gặp gỡ, anh tâm sự với em, gia đình anh lục đục, họ muốn ly hôn. Em khá bất ngờ vì lâu nay em không quá bận tâm đến cuộc sống riêng của anh và anh cũng rất ít chia sẻ về chuyện đó.
Anh cũng nói thêm, vợ chồng anh đang vướng mắc về vấn đề tài sản nên chưa thể giải quyết nhanh chóng. Từ hôm đó, anh liên tục đề nghị, sau này, khi anh trở thành người độc thân, em phải cho anh cơ hội. Em nghe vậy, cảm xúc vô cùng rối bời.
Thú thật em cũng có tình cảm với anh. Được một người đàn ông trưởng thành, chín chắn lại vững vàng về kinh tế che chở cho mình suốt đời thì còn gì hơn?
Tình cảm của chúng em ngày một lớn. Anh nói muốn em sinh con cho anh. Em nghĩ rằng, trước sau cũng về chung nhà nên đã đồng ý.
Ông trời dường như nghe được lời cầu nguyện của em nên em có thai ngay sau đó. Khỏi phải nói, anh vui mừng thế nào. Thời gian đó, anh khẳng định với em đã nộp đơn ra tòa. Ngay sau khi anh hoàn tất việc ly hôn, anh sẽ làm đám cưới để cho mẹ con em một danh phận. Em chỉ việc yên tâm dưỡng thai. Tất cả chỉ còn là vấn đề của thời gian.
Em cứ sống những ngày tháng hạnh phúc đó bằng việc xin nghỉ làm ở công ty, ở nhà chăm sóc sức khỏe và theo dõi thai kỳ. Em được hưởng những dịch vụ tốt nhất, mua sắm những thứ em thích mà không phải lo nghĩ đến tiền.
Tuy nhiên ngày vui chẳng kéo dài. Khi siêu âm thai là con gái, anh đã thay đổi thái độ. Anh mong đó là một bé trai hơn. Lúc này, em mới biết, vợ chồng anh có 2 con gái. Anh rất khát khao có thêm con trai nhưng vợ anh sức khỏe yếu không thể sinh thêm lần nữa.
Từ ngày đó, anh đối với em lạnh nhạt dần. Anh vẫn chu cấp đều đặn cho hai mẹ con nhưng ít qua lại. Những cuộc gọi điện, tin nhắn cũng thưa dần. Em nhờ người tìm hiểu thì mới ngã ngửa khi biết, vợ chồng họ vẫn chung sống bình thường.
Anh chưa từng nộp đơn ly hôn. Hóa ra, anh quen em chỉ mong kiếm chút con trai nối dõi. Em uất ức định đến công ty anh làm um mọi chuyện nhưng bị anh cho người kéo trở về nhà.
Anh nói nếu em còn ngang bướng, anh sẽ cắt tất cả các khoản chu cấp. Ngược lại, nếu em đồng ý an dưỡng, sinh con, anh sẽ không để mẹ con em thiếu thốn gì. Đương nhiên, đám cưới và danh phận chỉ là lời hứa hão của anh.
Em vừa buồn vừa đau, khóc suốt nhiều ngày liền. Vì bị lừa, em định tìm đến vợ anh để cho chị ta biết những việc chồng chị ta đã làm nhưng em không đủ dũng khí đối mặt với người đàn bà ấy.
Giá như từ đầu sáng suốt, em đã không tự đẩy mình đến tình cảnh khốn đốn như bây giờ. Em hi vọng, các cô gái trẻ đừng ai yêu mù quáng như em đã từng.
Em đang vướng vào một tình huống vô cùng khó xử. Chuyện liên quan đến món nợ giữa hai nhà thông gia.
" alt=""/>Bi kịch của cô gái trẻ ngoại tình với vị sếp giàu có